Một thời áo trắng

 

Áo trắng ai bay trước cổng nhà

Ngỡ người em gái mới hôm qua

Một lần gặp gỡ tôi còn nhớ

Tóc xõa buông dài, dáng thướt tha.(*)

 

Bài thơ năm giờ đọc lại

Nghe sao thổn thức cả lòng người.

(như anh một thuở từng thổn thức

mỗi buổi tan trường đó ơi.)

 

Ba mươi năm ngót rồi đó

Đời anh phiêu bạt chẳng ngày về.

Anh vẫn để hồn như cửa mở

Cùng áo trắng ai bên tình quê.

 

Anh vẫn ngồi đây nhìn ra ngõ

Nghe lòng như thể ngống chờ ai.

Tưởng chừng guốc từ xa vắng

Áo trắng bây giờ - mây thoáng bay.

 

                               Trần thi

                                                  29/7/2005

(*) thơ Kim Anh


Trở lại trang thơ