Trang Chính      Hình Ảnh      Hộp Thư      Truyện Thật Ngắn      Bút Ký      Thơ     Truyện Ngắn     Góp Nhặt     Sức Khỏe và Gia Đình     Tin Tức     Cùng Tác Giả     

LỄ BÁI SƯ

            Khiêm Cung

                       

Giữa mùa hè nắng cháy, tôi khấp khểnh leo lên một cái dốc, cao cở dốc 47 ở Long Thành giữa đường đi Vũng Tàu, mồ hôi nhễ nhại. Một người khách bộ hành đi cùng chiều, vừa vượt qua mặt tôi vừa hỏi:

            -Khỏe không?

Tôi vội đáp câu tương tựa như mấy bà cụ leo núi mệt gần đứt hơi:

            -K...h…ỏ…e…

Chợt nhìn lên đỉnh dốc tôi thấy có một ngôi nhà nho nhỏ, vách bằng đá, trông giống như thạch động ở Hà Tiên. Phía trước nhà có treo một cái bảng ghi Thư Trung Tàng Thư Các..

Mừng quá, tôi đi nhanh vào trong, thấy thật nhiều sách đóng bìa da in chữ mạ vàng, tác giả là Thư Trung. Tôi nhẹ nhàng mở quyển Thư Trung Đại Từ Điển để tìm một nghề gọi là Nghề hạ bạc.

Từ điển giải thích rất cặn kẽ đó là nghề cá mắm mà người đời thường cho là nghề thấp kém, ác nhơn và hậu vận của người làm nghề đó không khá. Từ điển còn nói rộng thêm về một vị thần dưới nước là “Hà Bá” và con cá sấu “Ông Năm Chèo”.

Đang thích thú xem tự điển thì có tiếng động phía sau lưng, tôi quay lại nhìn, thấy một người đàn ông cao ráo, phương phi, ăn mặc đơn giản, đi dép Nhựt, mặc bộ đồ bà ba đen, cổ quấn khăn choàng tắm sọc, bên cạnh là một phụ nữ quá nửa chừng xuân, dáng người thanh nhã, mặc áo dài màu nâu với chiếc khăn choàng hầu màu vàng lợt có điểm bông trắng, chân đi hài thêu cườm. Tôi vội hỏi:

            -Có phải tiên sinh là Ngài Thư Trung không?

            -Dạ phải.

            -Quý hóa thay! Đã từng nghe danh tiên sinh, nay mới được diện kiến. Xin để tôi đi mua rượu làm lễ bái sư để học hỏi.

            -Không cần khách sáo! Không cần rượu.

            -Vậy xin để mua trà.

            -Không cần trà.

            -Vậy món chi cho phải lễ?

            -Một miếng trầu làm đầu câu chuyện là được rồi.

Tôi ngờ ngợ như nhớ ra điều gì, bèn hỏi:

            -Xin lỗi, tiên sinh thứ mấy?

            -Thứ hai.

            -Vậy có phải tiên sinh là Hai Trầu không?

            -Đúng rồi! Ông là ai mà biết tôi?

            -Tôi là Chung An Phú.

            -Ồ! Anh Chung. Té ra là bạn. Sao mà đa lễ quá?

            -Vậy thì mời anh chị lúc nào rảnh từ Kinh Xáng Bốn Tổng về Kinh Thầy Ban chơi để có dịp hàn huyên tâm sự, tôi cũng có dịp học hỏi với anh. Tôi sẽ đãi anh chị món chuột đồng rô ti và mấm kho và bông điên điển. Sau đó, tôi sẽ lấy tác ráng đưa anh chị qua Kinh Cũ ở Châu Phong thăm vợ chồng Đoàn Đông, Lộc Tưởng. Lộc Tưởng nấu cà ri dê ngon tuyệt vời đó anh chị. Rồi mình đi qua chợ Châu Đốc, lên xe đò Tân Thành chạy cà rịch cà tang vô Xà Tón thăm Lưu Nhơn Nghĩa. Nghe nói lúc nầy Thầy Nghĩa đã nghỉ hưu, không còn gõ đầu trẻ nữa. Chắc Nghĩa sẽ cho mình đi ăn bún nước lèo và xem vũ là khol. Anh chị Hai đừng từ chối nhé!

                                                                                    Sydney, tháng 01/2007

     Trang Chính      Hình Ảnh      Hộp Thư      Truyện Thật Ngắn      Bút Ký      Thơ     Truyện Ngắn     Góp Nhặt     Sức Khỏe và Gia Đình     Tin Tức     Cùng Tác Giả