Tưởng Niệm Hùng Cường
Tạp Văn Của Hoàng
Ngọc
Liên
Kính
tặng Quý Vị Lương Y Như Từ Mẫu.
Sân
Khấu Cải Lương VNCH ngày trước có cặp Bạch Tuyết – Hùng Cường, một thời được
khán giả ái mộ. Tôi không rành về bộ môn Sân Khấu, lẽ ra phải...dựa cột mà nghe.
Tuy nhiên với Hùng Cường, tôi có ít nhiều kỷ niệm nên xin ghi đôi dòng về Anh,
để tưởng niệm một nghệ sĩ tài hoa sớm khuất.
Chỉ
tiếc rằng tôi không còn duyên với Anh sau này, cho đến khi anh vĩnh biệt bà con
mấy năm trước đây, tôi cũng không có hoàn cảnh gặp lại Anh.
**********
Tôi
gặp Hùng Cường (HC) lần chót tại nhà riêng của anh trên đường Nguyễn Thiện
Thuật, trước năm 1975. Chúng tôi cùng vui vẻ ôn lại câu chuyện vui khi anh còn
phục vụ trong trại Đào Bá Phước (ĐBP):
Hạ sĩ
Trần Kim Cường, số quân (không nhớ) đêm đó bị sao quả tạ chiếu, nên.... rắc rối.
Thông thường, binh sĩ phải đảm nhiệm phiên gác tại nơi đơn vị đồn trú, tiền
tuyến cũng vậy mà hậu phương cũng vậy. Cũng theo thói quen, HC thường ... mướn
gác để đi... hát, tức là nhờ một anh em đồng đội gác thay phiên cho mình, với sự
biết điều được hai bên cùng thỏa thuận. Cả làng vui vẻ, chưa hề có chuyện trục
trặc nào xảy ra.
Nhưng
đêm đó, người gác thay HC đột nhiên vắng mặt. Tức là một trong các chòi canh
chung quanh trại ĐBP bị bỏ trống. Lại không may cho HC là đêm đó Đại Tá Nguyễn
Quang Kiệt, Chỉ Huy Phó Biệt Động Quân (BĐQ) / QLVNCH vô trại kiểm soát các vọng
gác. Tháp tùng ông, có Sĩ quan trực Bộ Chỉ Huy và viên Hạ sỉ quan Trưởng toán
gác. Theo lời Sĩ quan trực kể lại thì khi đứng trước vọng gác trống trơn, ông
Kiệt hỏi:
- Đứa
nào (nguyên văn) gác ở đây?
Toán
trưởng gác đêm đó lên tiếng:
- Hạ
sĩ Trần Kim Cường, thưa Đại Tá!
Ông
Kiệt ra lệnh cho sĩ quan trực:
-
Kiếm người gác thế ngay. Sáng mai, nhốt Hạ Sĩ Cường 20 ngày tù quân!
Thế
là “chàng” vô ... cải hối thất. Việc này ảnh hưởng tai hại cho đoàn Dạ Ly Hương
(DLH). Bởi chỉ mấy ngày sau đó, đoàn phải có mặt trình diễn tại một tỉnh Miền
Tây, như đã quảng cáo ì xèo trên các báo và trên vô tuyến truyền hình!
Có
Bạch Tuyết mà thiếu Hùng Cường, vở hát kể như bỏ! Không ai có thể thay thế được
một trong hai diễn viên này! Nếu HC không được tha, đoàn DLH có thể phải huỷ bỏ
chuyến đi lưu diễn như đã định!
Quả
nhiên, sau 1 đêm HC bị nhốt, sáng sớm hôm sau, một nữ nghệ sĩ khá nổi tiếng của
Đoàn DLH vô trại ĐBP gặp tôi xin tha cho HC đặng đi hát. Tôi chỉ là sĩ quan tham
mưu, không có quyền tha dễ dàng như vậy. Tôi khuyên cô nên gặp các vị chỉ huy có
thẩm quyền.
Không
kết quả, “chàng” vẫn còn trong đó.
Chẳng
biết do những đường giây mối nhợ nào mà một vị tai to mặt lớn can thiệp với bộ
chỉ huy BĐQ/QLVNCH xin ... đặc ân tha cho nghệ sĩ HC... gấp!
Nhưng
nhà bình có kỷ luật của nhà binh, người nhà nước không xen vô được. Nếu tha HC
khơi khơi, mai mốt có trự nào bỏ gác, rồi sẽ tính sao? Chưa nói đến chuyện thiên
hạ có thể xầm xì là BĐQ ăn tiền của đoàn Dạ Lý Hương, thì ... bỏ mạng!
Đó là
nói theo lý, còn theo tình, nếu có cách tha HC mà không tổn thương đến đơn vị
thì cũng nên làm! Vì HC là một nghệ sĩ có tài, không phải vì áp lực nào đó, mà
chính là vì hiểu hoàn cảnh các anh chị em sống nhờ vào đoàn hát. Ai cũng biết
rằng hầu hết các anh chị em trong các gánh hát đều nghèo, làm bữa nào xào bữa
đó. Nay hủy bỏ chuyến lưu diễn, bao nhiêu gia đình sẽ lâm vào cảnh thiếu trước,
hụt sau.
Do
vậy mà có cuộc “họp tham mưu” tại văn phòng TMT, tìm cách thả HC ra.
Thành
phần tham dự chỉ có ba người:
- Đại
Tá Nguyễn Khắc Trường, Tham Mưu Trưởng (TMT).
-
Tôi, HNL, trưởng khối CTCT. (Vì HC thuộc quân số Khối CTCT mà tôi là khổ
chủ)
- Y
sĩ Thiếu Tá Lý Hồng Sen (LHS), Y sĩ trưởng Bộ Chỉ Huy.
**********
Hội
nghị bàn tròn khá gay go. Bên tình, bên lý, bao nhiêu phiền toái và hệ luỵ!
Ngài
TMT lên tiếng trước:
- HC
bỏ gác, bị phạt 20 ngày tù quân, mới nhốt 1 đêm, làm sao thả? Mà không thả thì
cũng ái ngại, anh ta là nghệ sĩ tài năng. Nếu anh ta không tham dự cuộc lưu
diễn, rất nhiều anh chị em nghệ sĩ trong đoàn DLH sẽ bị thiệt thòi! Ta phải tìm
cách nào thả HC ra và Khối CTCT cho phép HC đi.
Tôi
nói:
-
Quyền hạn của tôi chỉ được cấp giấy phép 24 giờ trong quân trấn. Nếu HC đi xa và
lâu hơn 24 giờ, giấy phép phải do Đại Tá ký thừa lệnh Chỉ Huy Trưởng!
TMT
gật đầu:
- Dĩ
nhiên, có thể cho HC đi phép năm. Nhưng đó là chuyện khác. Vấn đề là bây giờ tìm
cách nào danh chánh, ngôn thuận... Mời quý vị góp ý.
Bác
sĩ LHS lên tiếng:
- Đó
là phần vụ bên Tham mưu của quý ngài. Chuyên môn chúng tôi không dám có ý
kiến!
Tôi
thêm:
- HC
thuộc quân số Khối CTCT, tôi phải thi hành lệnh của đại tá Chỉ Huy Phó. Trên
nguyên tắc, phải thọ phạt đủ số ngày ghi trên sổ trực của Bộ Chỉ Huy. Trừ
phi...
TMT
hỏi ngay:
- Trừ
phi làm sao?
- Trừ
phi HC không còn thuộc quân số BĐQ nữa...
TMT
cười lớn:
- Ý
kiến của ông khá lắm. Tôi nghĩ ra rồi! Phải phiền đến ngài “toubip” thôi!
Bác
sĩ LHS:
- Tôi
không sợ phiền, cứ cho hay ... “quan niệm hành quân” của đại tá!
TMT
vẫn tươi cười:
- Nếu
đang đêm mà trong cải hối thất, HC bị ..đau nặng xin cấp cứu. Bác sĩ cho xe cứu
thương chở anh ta nhập quân y viện. Như vậy HC không thuộc quân số BĐQ nữa!
- Rất
hân hạnh mần việc này, nhưng cần “bê em” truyệt đối. Hở ra là hết uy tín
ngay!
Tôi
vui vẻ:
-
Chúng ta sẽ thi hành theo kế hoạch của TMT. Vấn đề là tránh tiếng tăm không hay
do xuyên tạc từ đâu đó. Thiển nghĩ, mình đàng hoàng không sợ dư luận xấu!
Sau
nhiều màn thảo luận, chúng tôi làm đạo diễn vở tuồng “Hùng Cường Ho Gà” (không
phải Đát Kỷ Ho Gà) kêu cấp cứu.
Đêm
đó, Bác sĩ Lý Hồng Sen ở tư dinh trong Chợ lớn, lập tức được sĩ quan trực bộ chỉ
huy kính mời vô trại ĐBP khẩn cấp!
Sau
khi hành nghề, vị y sĩ khả kính của chúng tôi phán:
- Kêu
xe cứu thương chở Hạ Sĩ Trần Kim Cường qua Quân Y Viện Trần Ngọc Minh (chỉ vài
phút lái xe) ...ngay lập tức!
Sau
khi làm thủ tục cho HC nhập viện, quân số thuộc về Quân Y Viện, cho đến khi nào
đương sự được xuất viện trả lại cho BĐQ lãnh!
Tôi
đóng vai... sứ giả qua gặp Bác Sĩ Trần Tấn Phát, một Mũ Đỏ rất thân, trần tình
sự việc để xin ông cảm thông. Không thể chính thức cho phép, nhưng xin ông
làm... ngơ cho HC dễ dàng... “move” theo đoàn Dạ Lý Hương kịp mấy xuất... hát.
Rồi hạ hồi phân giải.
Quả
nhiên, mọi sự xảy ra như vở tuồng được đạo diễn ngon lành. HC thoát nạn.
Chúng
tôi cũng không bị mang tiếng gì về vụ này vì sự việc hoàn toàn minh bạch. Đoàn
DLH cũng không biết tại sao HC được thả kịp thời, như thế.
Sau
đó, tôi đề nghị thuyên chuyển HC qua Biệt Đoàn Văn Nghệ Trung Ương phục vụ hợp
với khả năng của Anh.
Câu
chuyện này, từ thế kỷ trước, nay mới được bật mí để kính tặng quý độc giả thân
mến của “bổn báo”.
Hoàng Ngọc Liên
Ghi
Chú: Các cựu đại tá Nguyễn Quang Kiệt, Nguyễn Khắc Trường đã thất lộc
tại VN.
Bác
sĩ Trấn Tấn Phát đã qua định cư tại Hoa Kỳ. Bác sĩ Lý Hồng Sen hiện ở
Canada.