THẰNG CHUM XỨ CÁ
Ngủ
nóp
(Thân tặng những ai chưa từng ngủ nóp)
Khiêm
Cung
Làng của Chum cây cối sầm uất, đất đai có nhiều
ao vũng, là nơi thuận tiện cho muỗi mòng sinh sôi và nương náu. Muỗi như sáo
thổi, không khác gì miệt Năm Căn, Cà Mau. Theo cha Chum kể lại, có lần nọ, ông
đi vào trong nguồn để làm rẫy. Khi ra về, trời đã chạng vạng, muỗi bu rộp người,
từ đầu đến chân. Để tránh muỗi chích, ông phải cho nước vào đầy xuồng ba lá,
ngâm mình trong nước, chỉ chừa hai lỗ mũi để thở, thả xuồng trôi theo dòng nước
cho đến khi về đến nhà.
Nhiều bà-con ở thôn quê ngủ nóp. Những người
ngủ mùng nằm sát vách, bị muỗi chích nổi mẩn đỏ. Mùng cũ rách phải lấy vải vá
lại. Nếu không có vải để vá, người ta dùng “giấy nhựt trình” phết hồ hoặc cơm
nguội để dán.
Ở thành thị ít ai biết nóp là cái gì. Nhưng
những người nghèo ở thôn quê không còn xa lạ gì cái nóp và coi nó là một trong
những vật dụng tùy thân. Nóp làm bằng đệm. Người ta lấy một tấm đệm nguyên, xếp
một mí chừng ba tấc, rồi gắp đôi phần còn lại, sao cho mí xếp nằm vào bên trong,
dùng chỉ gai may hai đầu, chỗ mí xếp là cửa hay miệng nóp. Người ngủ giở miệng
nóp ra, nắm một mí, giũ thật mạnh nhiều lần để đuổi muỗi bay đi hết, rồi chui
nhanh vào trong nóp, vừa nằm xuống, lưng đè lên trên mí xếp, vừa xoay cho cái
nóp dựng lên, hai lằn chỉ may ở hai đầu đứng theo chiều dọc. Nhờ toàn thân đè
lên mí nóp, nên muỗi không lọt vào trong nóp được. Muỗi cũng không chích thủng
nổi lớp đệm dầy. Đôi khi do trở mình, miệng nóp hở, muỗi chui vào, người ngủ nóp
phải ra ngoài, giũ nóp trở lại.
Mới chun vào nóp thấy hơi ngộp, nhưng một lát
sau cảm thấy hơi thở bình thường. Mùa đông ngủ nóp rất ấm. Mùa hè người ta rẩy
nước lên mặt bên ngoài nóp để cho nóp mát.
Cái nóp của ta cũng dùng để ngủ như “túi ngủ”
(sleeping bag) của phương Tây, cũng có thể xếp gọn mang theo người giống như
“túi ngủ”. Nóp rộng rãi hơn và trùm kín người, còn “túi ngủ” chỉ trùm kín thân,
đầu mặt của người ngủ ló ra ngoài.
Thời Tây có loại thuế gọi là thuế thân, đánh
trên những người đàn ông thuộc địa, chỉ miễn cho những người già được cấp giấy
lão. Trong làng của Chum có ông Tám Nghĩa, tuổi ngoài bảy mươi, ngán Tây không
dám ra mặt xin cấp giấy lão. Ông Tám vô gia cư, không có con cháu, luôn mang sau
lưng một cái nóp cuộn tròn để ngủ đình, ngủ chợ. Thiếu niên trong làng hay hù
ông:
-Ông Tám ơi ! Ông cò xét giấy
lão.
Ông Tám sợ quá, nhanh chân chạy trốn với chiếc
nóp trên lưng.
Ngủ nóp có khi cũng hồi
hộp.
Một lần nọ thằng Chum ngủ nóp ở khoang trước
một chiếc ghe lớn. Nó lăn qua lăn lại như thế nào đó mà lọt tủm xuống sông, lúng
túng một vài giây mới mở được miệng nóp, thoát ra để lội vào
bờ.
Thời kỳ miền Tây có phong trào đạo đâm, đạo
lụi, người ta sợ bị đâm xuyên qua nóp.
Thử nghĩ xem mình có thể lập một công ty sản
xuất nóp đệm để bán cho các nước phương Tây, cạnh tranh với loại “ túi ngủ” hay
không, các bạn ?